Xuân Mai

CÂY ĐỜI TRỔ NHÁNH



Em hát lên ru đời nhau nhé!
Dù ngoài kia gió cuốn mưa sa
Em cũng biết phận mình nhỏ bé
Đã quen rồi giông tố phong ba
 
Em vẫn đi một mình một bóng
Một mình thôi! Giữa chốn phù sinh
Con thuyền trôi qua từng ngọn sóng
Trên sông đời chìm nổi linh đinh
 
Em muốn ngăn lệ sầu đêm vắng
Xa lắm rồi một giấc mơ hoang
Cánh hoa xưa cũng cần chút nắng
Em mỉm cười đếm bước gian nan
 
Em thắp lên cho đời ngọn nến
Mong cây đời trổ nhánh bình yên
Nếu ngày mai hoàng hôn vội đến
cũng yên lòng về chốn vô biên…
 
Xuân Mai

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 25 tháng 7 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "CÂY ĐỜI TRỔ NHÁNH"